Xung đột Nga - Ukraine: “Tối hậu thư” của Trump và vai trò mới của NATO

Chiến sự giữa Nga và Ukraine hiện vẫn đang diễn ra ác liệt, với xu hướng nghiêng dần về phía Nga. Trong thời gian gần đây, Nga đã triển khai nhiều loại vũ khí mang tính áp đảo, cho thấy ưu thế trên chiến trường. Moscow cũng thể hiện quyết tâm tiêu diệt toàn bộ năng lực kháng cự và cơ sở hậu cần phục vụ chiến tranh của Ukraine. Một trong những mục tiêu chiến lược được Nga đặc biệt nhắm đến là thành phố Odessa – nơi được coi là tuyến tiếp viện quan trọng nhất của Ukraine từ phía Tây. Odessa đồng thời cũng được cho là khu vực mà NATO, với Ba Lan đóng vai trò cửa ngõ và trung tâm hậu cần quan trọng chính, đang tích cực hỗ trợ để xây dựng các trung tâm hậu cần phục vụ cho Kiev. Vì vậy, việc Nga tuyên bố giành lại quyền kiểm soát Odessa được coi là bước then chốt để làm tê liệt tuyến tiếp vận và cô lập Ukraine khỏi các nguồn hỗ trợ quốc tế.

Các mô tả về chiến sự cho thấy Nga đã gây nhiều tổn thất cho Ukraine. Trong tháng 6/2025, Nga đã đẩy mạnh các đòn tấn công quy mô lớn, gây thiệt hại nghiêm trọng cho lực lượng Kiev. Nhiều cơ sở chỉ huy – bao gồm những địa điểm được cho là có sự hiện diện hoặc hỗ trợ của NATO – đã trở thành mục tiêu. Nga tuyên bố kiểm soát thêm hơn 500 km2 lãnh thổ, qua đó thiết lập được một “vùng đệm” an toàn dọc biên giới, đồng thời tạo thế uy hiếp trực tiếp lên hai thành phố chiến lược là Kharkov và Sumy. Một điểm đáng lưu ý khác là việc quân đội Bắc Triều Tiên được điều đến Nga đã cho thấy rõ một bước chuẩn bị rất đáng quan tâm cho một giai đoạn chiến tranh mới.

Trước áp lực từ phía Nga, Ukraine phản ứng quyết liệt, nhưng phần lớn vẫn dựa vào các đòn tấn công bằng UAV. Các cuộc không kích của Ukraine ngày càng mở rộng về phạm vi và quy mô, với mục tiêu không chỉ dừng lại ở các lực lượng Nga trên chiến trường mà còn nhắm sâu vào các cơ sở quân sự và hạ tầng trong nội địa Nga.

Đối mặt thái độ cứng rắn của Nga, Hoa Kỳ dưới sự lãnh đạo của ông Trump ban đầu thể hiện lập trường thận trọng, cho rằng Ukraine không còn là ưu tiên hàng đầu trong chiến lược toàn cầu của Washington mà chuyển hướng tập trung nhiều hơn vào khu vực Trung Đông và cuộc đối đầu với Iran. Tuy nhiên, sau cuộc gặp với Tổng thống Zelensky bên lề của Hội nghị thượng đỉnh NATO ngày 25/6/2025 tại Hà Lan, Tổng thống Trump đã có sự điều chỉnh trong lập trường của mình. Tại cuộc gặp, hai bên thảo luận về viện trợ tiền cung cấp vũ khí cho Ukraine, nhưng chỉ mới dừng lại ở mức độ tiềm năng hợp tác. Ngày 14/7/2025, Tổng thống Trump và Tổng thư ký NATO Mark Rutte đã có cuộc gặp mặt, tập trung vào việc tăng cường hỗ trợ cho Ukraine và gây áp lực lên Nga để đạt được một thỏa thuận hòa bình. Cùng ngày ông Trump đã có cuộc điện đàm với Zelensky và chính thức đưa ra một cam kết rõ ràng và cụ thể về vấn đề sẽ khôi phục dòng chảy vũ khí, đặc biệt là hệ thống Patriot, thông qua cơ chế mới với NATO.

Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky và Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump gặp nhau bên lề hội nghị thượng đỉnh NATO ở The Hague ngày 25/6/2025. Nguồn: Tài khoản X Volodymyr Zelensky

Dường như những diễn biến gần đây đang phần nào phản ánh đúng hướng đi mà Tổng thống Trump theo đuổi. Trước đây, chính quyền Mỹ dưới thời Trump từng tuyên bố ngừng viện trợ vũ khí cho Ukraine, chuyển giao trách nhiệm hỗ trợ quân sự cho NATO và đồng thời gây áp lực buộc liên minh này phải tăng chi tiêu quốc phòng. Động thái này không chỉ giúp Mỹ giảm bớt gánh nặng trực tiếp trong cuộc xung đột Nga – Ukraine mà còn mang lại cho Trump những lợi thế chiến lược. Thứ nhất, Hoa Kỳ tránh được việc trực tiếp sa lầy trong cuộc chiến. Thứ hai, Trump có thể định vị mình như một “người kiến tạo hòa bình” – vừa đóng vai trò trung gian hòa giải, vừa mở đường cho ngành công nghiệp quốc phòng Mỹ bán vũ khí cho các nước NATO, qua đó vẫn đảm bảo lợi ích quốc gia theo đúng tinh thần khẩu hiệu quen thuộc “Nước Mỹ trên hết”. Về phía NATO và Liên minh châu Âu, Tổng thư ký NATO đã phải chấp nhận tăng 5% chi tiêu quốc phòng như một sự nhượng bộ, nhằm lôi kéo Mỹ quay trở về cuộc chiến và đã thành công. Có thể cho rằng đây là một thành công của NATO khi kéo được Mỹ trở lại với cuộc chiến, không chỉ bằng viện trợ. Trump cũng thừa nhận rằng vũ khí của Mỹ có thể giúp Ukraine tấn công vào nội địa Nga. Điều này thể hiện ở chỗ hiện nay toàn bộ châu Âu và NATO đều đang trong không khí chống Nga, tạo hiệu ứng thúc đẩy tập trung vào việc xem Nga là mối đe dọa an ninh. Các quốc gia phương Tây hiện nay đều bùng lên ý chí. Trào lưu, tuyên truyền của EU cũng tập trung vào việc mô tả Nga là kẻ thù. “Nếu Nga thắng, lập tức sẽ tấn công vào các nước NATO”.

Hiện tại, trọng tâm thảo luận của Liên minh châu Âu đang nghiêng nhiều về các vấn đề an ninh – quốc phòng, đặc biệt là đối phó với mối đe dọa từ Nga, thay vì ưu tiên các chủ đề kinh tế xã hội. EU đã thông qua gói trừng phạt thứ 18 nhằm vào Nga, bao gồm việc phong tỏa tài sản và giao dịch của 45 ngân hàng và tổ chức tài chính có liên hệ với Nga tại các quốc gia EU. Ngoài ra châu Âu tiếp tục duy trì mức giá trần đối với dầu thô xuất khẩu của Nga ở mức khoảng 47 USD/thùng nhằm hạn chế nguồn thu năng lượng của Moscow. Các quốc gia EU cũng đã có hành động cứng rắn trên biển, bao gồm bắt giữ nhiều “tàu ma” – các tàu chở dầu Nga cố tình tắt thiết bị định vị để né tránh lệnh trừng phạt.

Bên cạnh các biện pháp kinh tế và quân sự, phương Tây còn được cho là triển khai các chiến dịch tình báo sâu rộng nhằm gây bất ổn bên trong nước Nga. Các hoạt động này bao gồm thâm nhập lãnh thổ Nga, kích động bất mãn trong dân chúng, khuyến khích các hành động biểu tình, rối loạn xã hội, với mục tiêu tiềm tàng là tạo điều kiện cho một “cuộc cách mạng màu” nhằm lật đổ chính quyền Tổng thống Putin. Trong thời gian, một số nhân vật cấp cao tại Nga đã bị ám sát, làm dấy lên nghi ngờ về sự can dự của các cơ quan tình báo nước ngoài – đặc biệt là tình báo Ukraine và các đồng minh phương Tây. Đây là một chuỗi hành động đa tầng mà Nga xem là mối đe dọa nghiêm trọng đến an ninh quốc gia và buộc phải đối phó.

Nếu nhìn lại giai đoạn đầu nhiệm kỳ thứ hai Tổng thống Trump, khi ông tuyên bố ngừng viện trợ cho Ukraine, cho thấy Kiev và Tổng thống Zelensky không nhận được sự hậu thuẫn mạnh mẽ như dưới thời Joe Biden. Khi đó, NATO cũng gặp khó khăn: năng lực quân sự hạn chế, không thể tự sản xuất vũ khí và nội bộ thiếu đồng thuận trong việc hỗ trợ Ukraine, khiến việc đối phó với Nga trở nên khó khăn hơn.

Tình hình Ukraine vào thời điểm tháng 6/2025 tương đồng với Nam Việt Nam giai đoạn 1974, khi Mỹ cắt giảm viện trợ cho chính quyền Sài Gòn, từ hàng tỷ đô la xuống còn 700 triệu USD, nhưng cũng không được cấp đủ. Sức ép này đã dẫn đến sự sụp đổ của chính quyền Nguyễn Văn Thiệu sau chưa đầy hai năm. Đây là ví dụ cho thấy Mỹ từng sử dụng đòn bẩy quân sự, kinh tế và chính trị để buộc một bên ngồi vào bàn đàm phán. Nếu không có sự bảo đảm viện trợ trở lại như tuyên bố ngày 14/07/2025, viễn cảnh tương tự, bao gồm nguy cơ chính quyền Zelensky sụp đổ là hoàn toàn có thể xảy ra.

Lý giải cho quyết định tái viện trợ vũ khí cho Ukraine, Tổng thống Donald Trump nhận thấy sự hào hứng của NATO và bày tỏ sự thất vọng sâu sắc trước việc Nga tiếp tục các cuộc tấn công leo thang vào Ukraine, bất chấp những nỗ lực đối thoại và kêu gọi kiềm chế. Ông lên án Nga khi không thể hiện cam kết và cho rằng hành động của Nga có tính chất hung hăng. Ông nói, “Những gì Nga làm không vì bất kỳ mục tiêu quân sự nào mà để khiến người dân hoảng loạn, mất ngủ, sợ hãi và phá hoại toàn bộ các hạ tầng quân sự của Ukraine… Và điều đó thật không thể tin nổi. Điều này phải chấm dứt. Chúng tôi tin rằng chúng tôi đang đạt được tiến bộ và chúng tôi hy vọng sẽ tiếp tục đạt được tiến bộ. Trong thời gian đó, chúng tôi sẽ cung cấp cho Ukraine và NATO mọi thứ cần thiết với chất lượng tốt nhất có thể”. Tổng Thư ký NATO, ông Mark Rutte cũng lên tiếng đồng tình và cho rằng “Đây là thời điểm người châu Âu nên bước lên tuyến đầu”. Ông nói thêm “Tất cả (các nước phương Tây) đều bày tỏ mong muốn tham gia, và đây mới chỉ là làn sóng đầu tiên, sẽ còn nhiều nước khác tham gia. Chúng tôi sẽ làm việc thông qua hệ thống NATO để đảm bảo chúng tôi hiểu rõ người Ukraine cần gì và từ đó đưa ra các gói hỗ trợ phù hợp”.

Trong cuộc gặp với Tổng Thư ký NATO ngày 14/7/2025, ông Trump tiếp tục nhấn mạnh rằng cuộc chiến tại Ukraine là “cuộc chiến của ông Biden và Đảng Dân chủ, chứ không phải của Đảng Cộng hòa và chắc chắn không phải của Donald Trump”. Tại buổi gặp, ông cũng đưa ra một “tối hậu thư” rõ ràng cho phía Nga: nếu trong vòng 50 ngày tới, Nga không đạt được thỏa thuận hòa bình, Mỹ sẽ áp đặt các biện pháp trừng phạt kinh tế nghiêm khắc. Trong số này, đáng chú ý là đề xuất áp thuế quan thứ cấp 100% đối với bất kỳ quốc gia nào vẫn tiếp tục nhập khẩu hàng hóa từ Nga. Ngoài ra, một dự luật áp thuế thứ cấp lên tới 500% đối với các quốc gia nhập khẩu dầu mỏ và nguyên liệu thô khác của Nga nhiều khả năng cũng sẽ được thông qua.

Ông Donald Trump chào đón Tổng Thư ký NATO Mark Rutte (trái) tại Phòng Bầu dục ở Nhà Trắng ngày 14/7/2025 tại Washington, DC. Nguồn: Kevin Dietsch/Getty Images

Phản ứng của Nga trước tối hậu thư 50 ngày mà Tổng thống Trump đưa ra, Phó Chủ tịch Hội đồng An ninh Nga, Dmitry Medvedev, đã thẳng thừng bác bỏ lời cảnh báo của ông Trump. Nhiều quan chức cấp cao khác của Nga cũng nhanh chóng lên tiếng, tái khẳng định lập trường không lay chuyển của điện Kremlin trong vấn đề Ukraine. Các chuyên gia quốc tế nhận định rằng nếu Mỹ thực sự áp mức thuế quan thứ cấp lên tới 100%, điều này sẽ không chỉ gây tổn hại cho chính nền kinh tế Mỹ mà còn làm gián đoạn nghiêm trọng chuỗi cung ứng toàn cầu, trong khi ảnh hưởng trực tiếp đến Nga có thể vẫn ở mức hạn chế. Phó Chủ tịch Ủy ban Đối ngoại của Hội đồng Liên bang Nga, Andrei Klimov thậm chí cho rằng tuyên bố cứng rắn của ông Trump “không phải là thảm họa” đối với Moscow mà ngược lại có thể khiến Washington rơi vào tình trạng tự cô lập. Nhìn chung, lập trường của Nga trước tuyên bố từ phía Mỹ và NATO vẫn là phớt lờ sức ép, chỉ trích tính khả thi của các biện pháp trừng phạt và không có dấu hiệu xuống thang.

Nhiều nhà quan sát cho rằng việc áp thuế 100% đối với hàng hóa từ các nước mua dầu khí của Nga như Trung Quốc hay Ấn Độ sẽ rất khó khả thi. Đây đều là những nền kinh tế lớn, có vai trò quan trọng trong thương mại toàn cầu và đủ sức đáp trả các biện pháp gây sức ép từ Mỹ. Việc áp thuế cao như vậy không chỉ có nguy cơ châm ngòi cho chiến tranh thương mại mà còn phá vỡ những kết quả đàm phán thuế quan mà Mỹ vừa đạt được với Trung Quốc và Ấn Độ. Vì thế, nhiều ý kiến cho rằng tuyên bố áp thuế 100% chỉ mang tính biểu tượng, nhằm gửi đi thông điệp chính trị hơn là một chính sách thực sự khả thi.

Điều gây tranh cãi là trong khi Mỹ thường xuyên khẳng định cam kết vì hòa bình và lên án các hành động quân sự gây thương vong cho dân thường, thì trên thực tế, Washington vẫn tham gia gián tiếp vào xung đột thông qua việc viện trợ cho Ukraine thông qua NATO nhằm đối phó với Nga. Điều này khiến cuộc chiến có nguy cơ kéo dài và làm gia tăng tổn thất. Trước đây, chính quyền của ông Trump cũng từng hỗ trợ quân sự cho Israel trong các hoạt động nhằm vào Iran, dẫn đến thiệt hại lớn. Dù những hành động đó được tuyên bố là vì mục tiêu gìn giữ hòa bình, nhưng lại đặt ra nhiều câu hỏi về tính nhất quán trong chính sách đối ngoại của Mỹ. Quyết định của Trump phần nào muốn dùng để gây sức ép cho Nga, để Nga xuống nước và chấp nhận đàm phán, nhưng liệu nước cờ này có hiệu quả hay không? Hơn thế, Mỹ giờ đây đang đẩy NATO vào thế đối đầu trực diện với Nga. Việc Washington chuyển trách nhiệm sang cho NATO, buộc NATO phải tăng chi phí quốc phòng, tham gia sâu vào hỗ trợ Ukraine đã làm thay đổi cục diện cuộc chiến: từ xung đột Nga – Ukraine, cuộc chiến giờ đây đang tiến gần đến một cuộc đối đầu chính thức giữa Nga và NATO. Đây là viễn cảnh được cảnh báo nguy hiểm mà không bên nào muốn tiến tới.

Tổng thể, ông Trump đang cố gắng định hình hình ảnh của mình như một nhà lãnh đạo mong muốn kết thúc xung đột và mang lại hòa bình cho Ukraine. Đồng thời, ông cũng muốn khẳng định rằng cuộc chiến này không bắt nguồn từ nhiệm kỳ của ông. Với những bước đi vừa cứng rắn, vừa tính toán, ông Trump đang tìm cách định vị mình như một người kiến tạo hòa bình, trong khi vẫn giữ vững lợi ích chiến lược của nước Mỹ và vẫn giữ cửa để nối lại quan hệ với Nga để chấm dứt cuộc chiến ở Ukraine.

Với sự phối hợp chặt chẽ giữa chính quyền ông Trump, NATO và Ukraine, dự kiến các chiến dịch quân sự nhằm vào Nga sẽ trở nên quyết liệt hơn trong thời gian tới. Mục tiêu của phương Tây là tạo áp lực đủ lớn để buộc Nga phải nhượng bộ và chấp nhận các điều kiện do Mỹ và NATO đề ra, qua đó làm thay đổi cục diện cuộc chiến theo hướng bất lợi cho Moscow. Do vậy, tình hình chiến sự sẽ còn ác liệt hơn trong tương lai. Nguy cơ xung đột lan sang lãnh thổ Nga không còn bị loại trừ và nếu NATO tiến xa hơn trong vai trò quân sự, chiến tranh có thể vượt ngoài phạm vi Nga – Ukraine, đẩy tình hình khu vực vào một giai đoạn căng thẳng và khó lường hơn bao giờ hết khi giờ đây NATO đóng vai trò là bên trực tiếp tham chiến.

Hiện Nga đã triển khai hệ thống tên lửa mang đầu đạn hạt nhân tại Belarus, các căn cứ quân sự ở Kaliningrad, sát biên giới với khu vực Baltic ở trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Với vị trí chiến lược này, các căn cứ tên lửa có khả năng vươn tới các mục tiêu ở Anh, Pháp và Đức trong thời gian ngắn. Nga nhiều lần nhấn mạnh rằng nếu chủ quyền hoặc an ninh quốc gia bị đe dọa, nước này sẵn sàng áp dụng học thuyết hạt nhân, bao gồm khả năng sử dụng vũ khí hạt nhân như một biện pháp đáp trả. Dù được coi là một biện pháp răn đe, động thái triển khai hạt nhân này cho thấy Nga đang trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu cao. Nguy cơ đó có thể trở thành hiện thực nếu xảy ra sai lầm từ bất kỳ phía nào, đặc biệt nếu các nước Đông Âu, Bắc Âu hoặc Đức có hành động quân sự tấn công vào lãnh thổ Nga.

Nga cũng tuyên bố sẽ tấn công các vệ tinh của châu Âu đang hỗ trợ hoạt động quân sự của Ukraine. Moscow cáo buộc rằng các vệ tinh thương mại phương Tây đang sử dụng để cung cấp thông tin tình báo chiến trường cho Ukraine và khẳng định sẽ “vô hiệu hóa hoặc tiêu diệt” chúng trong thời gian tới.

Mới đây, Ngoại trưởng Nga Sergei Lavrov và Ngoại trưởng Ấn Độ Subrahmanyam Jaishankar đã có mặt tại Bắc Kinh trong khuôn khổ hội nghị của Tổ chức Hợp tác Thượng Hải (SCO). Trong các cuộc gặp song phương với Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị, nhiều khả năng họ đã trao đổi về tình hình chiến sự tại Ukraine, khu vực Kavkaz và Trung Đông, dù nội dung chi tiết chưa được công bố chính thức. Trước đó tại Brussels, Ngoại trưởng Vương Nghị cũng tuyên bố rằng Trung Quốc không thể để Nga thất bại trong cuộc chiến ở Ukraine bởi theo một số nguồn tin ngoại giao, Bắc Kinh lo ngại rằng nếu Nga thất thế, Mỹ sẽ chuyển trọng tâm chiến lược sang châu Á – Thái Bình Dương, làm gia tăng áp lực lên Trung Quốc.

Ngoài ra, gần đây có tin Triều Tiên đã điều khoảng 30.000 binh sĩ sang Nga trong khuôn khổ hiệp định hợp tác quân sự giữa hai nước, đánh dấu bước đi mới trong sự gắn kết chiến lược giữa Moscow và Bình Nhưỡng. Đồng thời, Nga cũng vừa công bố luật mới cho phép người nước ngoài đang cư trú tại Nga được ký hợp đồng phục vụ trong quân đội, góp phần mở rộng quy mô lực lượng vũ trang song song với chế độ nghĩa vụ quân sự hiện hành. Những động thái này cho thấy Nga đang tích cực chuẩn bị cho một giai đoạn đối đầu quân sự khốc liệt hơn với Ukraine và NATO.

Như vậy, chuyến thăm của các ngoại trưởng Nga, Ấn Độ và Trung Quốc tại Bắc Kinh thể hiện sự liên kết chiến lược để đối phó với Mỹ và phương Tây đang đe dọa an ninh ở nhiều khu vực trên thế giới.

Cuộc họp Hội đồng Bộ trưởng Ngoại giao các nước thành viên Tổ chức Hợp tác Thượng Hải (SCO) ngày 15/7/2025 tại Bắc Kinh, Trung Quốc. Nguồn: gov.kz

Tuy nhiên, ở chiều ngược lại, kế hoạch nâng ngân sách quốc phòng của NATO lên mức 5% – theo áp lực của ông Trump – đang gặp không ít trở ngại. Một số quốc gia như Hungary, Slovakia, Áo và Tây Ban Nha đã từ chối ký vào tuyên bố chung ủng hộ việc tăng ngân sách quốc phòng và mở rộng hỗ trợ cho Ukraine. Các nước như Ba Lan, Hungary, và Slovakia cũng đã ban hành lệnh cấm nhập khẩu nông sản từ Ukraine để bảo vệ nền sản xuất trong nước. Các nước Đức, Anh, Pháp đang phải đối phó với tình trạng lạm phát và hậu quả xấu nếu ông Trump áp thuế 30% đối với hàng hóa của những nước này nhập khẩu vào Mỹ. Một nguồn tin cho rằng Chủ tịch EU đã ngầm cấp phép cho một số quốc gia thành viên ngầm mua khí đốt giá rẻ của Nga để đổi lấy việc các quốc gia này đồng thuận với nghị quyết của EU trong trừng phạt Nga.

Nội bộ Ukraine hiện cũng không còn giữ được sự đồng thuận như giai đoạn đầu cuộc xung đột, trong bối cảnh Nga ngày càng công khai bác bỏ tính chính danh của Tổng thống Zelensky, cho rằng ông không còn là nguyên thủ hợp pháp của Ukraine. Trên chiến trường, Nga đang chiếm ưu thế về chiến thuật ở một số khu vực, nhưng vẫn chưa đạt được ưu thế áp đảo để có thể đánh bại hoàn toàn Ukraine.

Cuộc chiến giữa Nga và Ukraine đang bước sang giai đoạn mới phức tạp hơn. Dù không trực tiếp can dự, Mỹ vẫn tiếp tục gây sức ép lên cả NATO lẫn Nga thông qua ngoại giao, quân sự và kinh tế. Tuy nhiên, vai trò của Mỹ lúc này là “giấu mặt”, thể hiện là người kiến tạo hòa bình, đổ lỗi cho Biden, viện trợ vũ khí cho Ukraine dưới danh nghĩa NATO trong khi vẫn giữ liên lạc với Nga. Trong bối cảnh đó, câu hỏi đặt ra là: NATO và Ukraine sẽ xoay sở ra sao khi tiềm lực hỗ trợ dần giảm sút, đặc biệt khi nhiều nước phải tự mua vũ khí từ Mỹ thay vì nhận viện trợ như trước? Dưới thời Tổng thống Joe Biden, Ukraine từng nhận được lượng lớn vũ khí, tài chính và hỗ trợ từ các nước phương Tây, song kết quả không tạo được bước ngoặt quyết định trước Nga. Vậy giờ đây, khi nguồn lực vũ khí bị thu hẹp và sự hỗ trợ từ Mỹ không còn dồi dào như trước, khả năng tiếp tục cuộc chiến vẫn sẽ xảy ra nhưng sẽ là một thách thức thực sự đối với Ukraine và các nước đồng minh.

Trong bối cảnh hiện nay, Ukraine có thể đối mặt với một số tình huống. Thứ nhất, NATO – EU có thể đối đầu trực tiếp với Nga; nếu NATO đưa quân đội trực tiếp tham chiến tại Ukraine, đây sẽ là một bước ngoặt lớn trong cuộc chiến, kéo theo nguy cơ chiến tranh lan rộng ra toàn châu Âu khi Nga đáp trả. Tuy nhiên, khả năng này là rất thấp vì sức mạnh hiện tại của NATO phần lớn phụ thuộc vào Mỹ. Thứ hai, do thiếu hụt vũ khí và nhân lực, NATO không thể đáp ứng đủ viện trợ, khiến Ukraine không còn đủ sức chống trả trước các đợt tấn công mạnh mẽ từ Nga, buộc Ukraine phải đầu hàng, từ đó chiến tranh sẽ kết thúc. Thứ ba, có khả năng sau 50 ngày nữa, ông Trump sẽ đưa ra một điều kiện hạn chót cho hòa bình, dẫn tới một sự dàn xếp giữa ông và Tổng thống Putin nhằm tìm ra giải pháp cho Ukraine, trong đó có thể gây áp lực lên ông Zelensky hoặc một nhân vật khác thay thế ông ký thỏa thuận với Nga qua đó chấm dứt chiến tranh và đảm bảo hòa bình lâu dài cho cả Nga và Ukraine.■

Hạ Vân

BÌNH LUẬN

BÀI VIẾT LIÊN QUAN