Việc Việt Nam cuối cùng đã có thể trở thành những gì mà chúng ta nghĩ ngày nay như một “dân tộc” cách biệt hoàn toàn, trong khi hậu duệ của các sắc dân Việt (Yue) có nguồn gốc rất tương đồng tại các tỉnh Chiết Giang, Phúc Kiến, Quảng Đông, và Quảng Tây lại trở thành “người Trung Hoa”, được quyết định phần lớn bởi các yếu tố địa dư: Đế Quốc nhận thấy thật khó khăn và ngày càng không đáng để phóng chiếu quyền lực hành chính hữu hiệu liên tục lên mỏm đất xa xôi và đáng sợ này.